“Điên ư?” Trần Thực hỏi lại.
Khương Vĩnh Khang gật đầu: “Không sai.”
Trần Thực nhìn về phía bà lão đang mút ngón tay dính nước mũi.
“Lời của một kẻ điên, dĩ nhiên là không thể tin.”
Khương Vĩnh Khang gật đầu: “Đó là lẽ đương nhiên.”
“Điên ư?” Trần Thực hỏi lại.
Khương Vĩnh Khang gật đầu: “Không sai.”
Trần Thực nhìn về phía bà lão đang mút ngón tay dính nước mũi.
“Lời của một kẻ điên, dĩ nhiên là không thể tin.”
Khương Vĩnh Khang gật đầu: “Đó là lẽ đương nhiên.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất