“Lén lút bỏ đi?”
“Sao có thể!”
“A ha ha ha…”
Trần Thực gãi đầu, cười gượng với Tiểu Phúc: “Là Trọng tiên sinh ở học đường tìm ta có việc, ta qua đó xem sao.”
“Ồ?”
“Lén lút bỏ đi?”
“Sao có thể!”
“A ha ha ha…”
Trần Thực gãi đầu, cười gượng với Tiểu Phúc: “Là Trọng tiên sinh ở học đường tìm ta có việc, ta qua đó xem sao.”
“Ồ?”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất