Tử Nguyệt công chúa móc hai trăm vạn lượng nữa ra đẩy đến trước mặt hắn, nói với vẻ căm hận: “Quân sư, đã đủ chưa! Nhiều nữa thì không có đâu, bản cung chỉ mang nhiêu đây tiền thôi! Nếu ngươi còn không đồng ý, vậy bản cung chỉ đành dùng thủ đoạn khác thường, rất ngang ngược, rất bạo lực, hy vọng ngươi đừng tự làm hại bản thân!”
Dưới sự đe dọa của Tử Nguyệt công chúa, Lâm Bắc Phàm chỉ đành ngậm nước mắt nhận năm trăm vạn lượng bạc.
“Công chúa điện hạ, thật ra muốn giải quyết vấn đề ăn cơm không khó!”
Đôi mắt của Tử Nguyệt công chúa sáng ngời: “Quân sư, ngươi có diệu kế gì thì mau nói ra đi.”
Lâm Bắc Phàm cười đáp: “Các ngươi không ăn được lương thực, vậy ăn thịt không phải là được rồi sao?”