Phía Nam của Phong Châu, từ trước đến nay là vùng khỉ ho cò gáy, vốn là có một con sông Ẩn Giang từ đó xuyên qua, nó là một tuyến đường thủy quan trọng dẫn đến phía nam kinh thành, từ sau khi Ẩn Giang thay đổi tuyến đường, nó trở thành một nơi không ai tranh đấu.
Toà quận thành này cũng giống như kiến trúc được lưu lại từ ngàn năm trước, trong một ngàn năm chưa từng được xây dựng lại, đất vàng nện thành tường thành chợt nhìn còn tưởng rằng là quân trấn phía bắc, trong thành ngay cả người nói tiếng phổ thông cũng không nhiều.
Tống Du cũng là đến nơi đây mới biết được, thì ra sông Ẩn Giang đã chảy qua Tư Quận từ hàng ngàn năm trước và đi qua phía bắc của huyện Ẩn Nam.
Cái gọi là Ẩn Nam, cũng chính là phía nam của sông Ẩn.
Ngàn năm trước bên này đã từng giàu có, chỉ là thời gian ngàn năm thứ có thể thay đổi thực tế quá nhiều, nếu không có sự thống nhất vĩ đại về tư tưởng và khái niệm ở vùng đất này đã ăn sâu vào lòng người dân, thời gian ngàn năm, sợ là đã có thể tạo nên mấy nền văn minh.