Quốc sư đi phía trước, vừa đi vừa nói:
"Cho nên là bần đạo dính hào quang của đạo hữu mới đúng!"
Hai người vừa đi vừa nói, một bên càng đi càng xa.
Để lại mèo Tam Hoa ngồi nguyên tại chỗ, tư thái nhu thuận, cái đuôi vẫn như cũ vòng quanh chân nhỏ, nhìn chằm chằm bóng lưng đạo sĩ nhà mình rời đi, đợi đến khi nhìn không thấy mới thu hồi ánh mắt, nâng lên một bàn chân, cúi đầu liếm láp, liếm hai lần lại dùng bàn chân chà xát lên mặt, đồng thời dùng ánh mắt còn lại ngắm lấy một đạo nhân cùng với một lão giả mặc áo choàng cũng ở lại.
Tam Hoa nương nương hít hít cái mũi.