Ma Đao bốc cháy ngọn lửa dữ dội phóng to nhanh chóng trước mắt.
Qua khe hở của mũ giáp chiến màu đen, Đăng Huỳnh Vương nhìn thấy đôi mắt đen láy của Phong Kỳ, cũng giống như nhìn thấy nụ cười dữ tợn hiện trên khuôn mặt của kẻ địch bí ẩn này.
"Chết đi!"
Cùng với tiếng gầm vang lên, mái tóc dài của Phong Kỳ tung bay theo gió, Ma Đao đột nhiên chém vào cằm của Đăng Huỳnh Vương.
Một đòn này thậm chí còn phát ra tiếng nổ, lực khổng lồ khủng khiếp đánh bay Đăng Huỳnh Vương to như ngọn núi nhỏ.