[Chậc chậc, tên nhóc Lâm Nhiễm này ẻo lả không dám nói ra, vậy mà còn ngượng ngùng, ta đã nhìn thấy địa vị gia đình của tên này rồi, làm mất mặt nhân tộc chúng ta, hừ.]
Nghe thấy lời chế giễu của Lời Tự Thuật, còn khạc một ngụm lớn vào cuối, Phong Kỳ không nhịn được bật cười.
Có thể thấy Lâm Nhiễm rõ ràng muốn gật đầu.
Nhưng vì ngượng ngùng hay lý do gì đó mà không biết phải mở lời như thế nào.
So sánh ra thì thái độ của Ngân Linh lại rất dứt khoát.