Bỏ ngoài tai lời chế giễu của Lời Tự Thuật, Phong Kỳ bắt đầu suy nghĩ về cách phá vỡ sự ràng buộc của tuổi thọ.
Đi ra khỏi túp lều, bên ngoài là ngôi làng được bao quanh bởi những ngọn núi xanh.
Ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy những đám mây mù gần như có thể chạm tới, xa xa mưa khói mờ ảo bao phủ những ngọn núi, ẩn hiện như chốn bồng lai tiên cảnh.
Lúc này hắn đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng hình rồng lượn lờ giữa những đám mây mù, ngay sau đó một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp thung lũng.
Bóng rồng đột ngột xuất hiện khiến Phong Kỳ nhận ra rằng thế giới trong ảo cảnh này không hề đơn giản.