Khi sương mù màu vàng tan đi, bóng người vàng mở mắt ra.
Nhìn Phong Kỳ thoi thóp, trong mắt bóng người vàng không giấu được vẻ tò mò:
"Thức hải của ngươi cũng không có vật phẩm kỳ diệu, hơi thở trên người ngươi là sao?"
"Ngươi chờ đó cho ta." Phong Kỳ há miệng ho ra một bãi máu tươi, vẻ mặt dữ tợn nói.
"Chờ đã, còn một nơi chưa lục soát."