Cũng không biết là do đầu óc hắn ta quá đơn giản.
Hay là do Lâm Huyền nói dối quá thật, vậy mà lại dễ dàng khiến hắn ta tin tưởng như thế.
Lâm Huyền nhìn xuống đồng hồ.
Thời gian mà Lưu tuần sát cho hắn chỉ còn lại chưa đến một phút. Nhất định phải nắm chắc thời gian “thăm hỏi khách sáo” mới được.
“Lười Biếng, sau khi ta chuyên chở ngươi ra ngoài rồi, trên thế giới này ngươi là người đã chết, không thể ra mặt. Vậy nên, ngươi có thứ gì cần chuẩn bị để tham gia cuộc hẹn nào không? Ta chuẩn bị sẵn cho ngươi.”