Lâm Huyền vừa nghe đến mấy chữ họp lớp. Quả nhiên!
Ngay từ đầu Lâm Huyền đã hoài nghi, nếu như mục đích của kẻ địch là muốn khôi phục lịch sử trở về ban đầu, vậy có phải buổi họp lớp 42 này cũng nhất định phải được tổ chức hay không?
Dưới sự hỏi thăm “tùy ý” của Lâm Huyền, Vương Hạo bắt đầu trả lời không tí đề phòng: “Ban đầu, buổi họp lớp năm năm này, ta còn không định tổ chức đâu. Bởi vì tình huống hiện tại ngươi cũng biết rồi đấy, để an toàn sức khỏe, quốc gia không cho phép mọi người tụ tập đông người, chúng ta cũng không thể gây thêm phiền phức cho nhà nước được!”
“Nhưng vào buổi tụ họp lần trước, người Hội trưởng kia đã nói, bạn học với nhau, nên họp thì vẫn phải họp, bạn bè cũ lâu ngày không gặp thì dần sẽ thành xa lạ. Cuối cùng ta cũng bị hắn ta thuyết phục, liền về nước chuẩn bị buổi họp lớp lần đó.”
“Chuyện xảy ra sau đó ngươi cũng biết rồi đấy, sau khi ta gửi tin tức nhóm, Lôi Hạo Long cũng biết chúng ta họp lớp nên liền chủ động tìm ta xin tham gia, sau đó Văn Linh ấy... Chuyện này không nói nữa, ý của ta là vậy đó.”