Ngoại viện nơi có nhà bếp còn một người nữa ở, chính là Phạm Vô Chiết.
Hắn tuy là thân thích cũng không được vào ở nội viện.
Vốn đang trằn trọc trên tháp, Phạm Vô Chiết cũng không biết bản thân đã thiếp đi từ lúc nào.
Sư Xuân từ nhà bếp trở về tiền đường chưa được bao lâu lại lẻn về sân, lần này không đến nhà bếp mà đi tới cửa phòng Phạm Vô Chiết, nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào rồi nhanh chóng đóng lại.
Sau đó, hắn đi đến bên tháp dò xét mạch đập và hơi thở của Phạm Vô Chiết, xác nhận đối phương đang ngủ say mới điểm huyệt, đoạn cúi người nhặt lên một viên hương cầu kim loại chạm rỗng từ gầm tháp.