Bên ngoài cửa Bạch Hồng quán không có người canh gác, Chu Phàm cứ thế bước vào. Tuy nhiên, hắn không tùy ý đi lại để tránh gây hiểu lầm, mà đứng ở phía trước, quan sát sân luyện công rộng rãi. Phía sau sân chính là đại sảnh của Bạch Hồng quán.
“Có ai ở đây không?” Chu Phàm cất tiếng gọi.
Tiếng gọi vừa dứt, có khoảng mười thanh niên khỏe mạnh mặc trang phục đen lao ra.
Họ nhìn Chu Phàm, thấy đó là một thiếu niên đầu trọc, bên hông đeo một thanh đao dài mảnh, trên lưng còn đeo một thanh cự đao lớn đến mức kỳ quái. Rõ ràng đây là một võ giả.
Sắc mặt của mười người lập tức trở nên khó coi.