Nếu đến gần quan sát, có thể thấy những tia lửa kia thực chất là từng chùm nấm lửa xanh lơ lửng. Những cây nấm này chỉ tiến sát vào tường phù chứ không trực tiếp chạm vào.
Bốn bề tường phù dày đặc nấm lửa xanh không đếm xuể.
Tiếng người trong thành gào thét vang vọng, âm thanh kinh hoàng xen lẫn không ngừng truyền tới.
Đám nấm yêu đã bắt đầu hành động.
“Là nấm ma trơi.” Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt hơi tái đi. “Loại ma trơi này rất lợi hại, ngay cả Võ giả Kháng Đoạn cũng khó chống đỡ, nếu không có phù chú đặc biệt trợ giúp, chỉ cần chạm phải một chút thôi, cơ thể sẽ lập tức bị thiêu rụi. Quả là một nước cờ lớn.”