“Chu huynh.” Lý Cửu Nguyệt nghẹn ngào không nói nên lời. Trước khi đến đây, nàng đã rất lo lắng Chu Phàm không thể chấp nhận được sự thật này. Bây giờ nghe hắn nói có thể chấp nhận, trong lòng nàng vô cùng cảm động.
“Có phải cảm thấy ta rất tốt không?” Chu Phàm mỉm cười hỏi.
“Không phải đâu.” Lý Cửu Nguyệt bình ổn lại cảm xúc, giả vờ bất mãn nói: “Ta có chút thất vọng. Ta cứ tưởng ngươi sẽ nói rằng cho dù ta trở thành nam nhân, ngươi cũng sẽ thích ta như trước. Ai ngờ ngươi lại nói nếu ta trở thành nam nhân, ngươi sẽ chia tay với ta.”
“Nhưng ta thật sự không thể thích nam nhân được.” Chu Phàm cười khổ nói, “Ngươi tha cho ta đi.”
Lý Cửu Nguyệt bật cười, Chu Phàm biết nàng đang đùa nên cũng cười theo.