"Dựa vào việc khi uống Mộng Hoàn sẽ có giấc mơ đẹp, mà Mộng Hoàn lại được luyện từ Mộng Mạt, nguyên liệu chính do những quái dị kia sản sinh ra. Những chuyện xảy ra trong thành đều liên quan đến mơ, dù là mộng đẹp hay ác mộng. Thêm vào đó, đoàn xe thương đội của Bạch gia bị tập kích... Tất cả những điều này không khó để đưa ra suy luận." Hà Nhân chậm rãi nói ra suy luận của mình.
Chu Phàm và Thẩm Tĩnh nhìn nhau, trong mắt cả hai đều lộ vẻ nghiêm trọng.
Hiện tại, họ không còn tâm trạng nào để nghe Hà Nhân nói tiếp. Thẩm Tĩnh vội vàng nói: "Chu Phủ Ty, ngươi áp giải Hà Nhân trở về phủ Nghi Loan Ty, thuận tiện báo cho Hoàng đại nhân. Ta sẽ dẫn người đến Bạch gia, dù không tìm thấy những kẻ đó, cũng phải giám sát Bạch lão thái gia."
"Không ổn." Chu Phàm nhíu mày nói.
"Không được." Hà Nhân cắt ngang lời Chu Phàm: "Ta muốn đi cùng các ngươi đến Bạch gia, ta muốn chứng kiến kết cục của Bạch gia, chứng kiến kết cục của lão già đó."