Nếu như Đại Ngụy yếu đuối, không bằng Lương Việt, bị buộc phải chia ra danh ngạch tiến vào cung, đó là chuyện không thể làm gì khác hơn, nhưng Đại Ngụy cường thịnh xa xa vượt qua Lương Việt, cho dù Lương Việt liên thủ lại đối phó Đại Ngụy, cũng không thể thắng.
Nếu không phải thiên tử Đại Ngụy không có ý nghĩ quá mức tham vọng, cự tuyệt vô số lần các triều thần mưu toan phát động chiến tranh thôn tính Lương Việt, hai nước Lương Việt đã sớm trở thành chư hầu của Đại Ngụy.
Hành động hai vị sứ giả Lương Việt đòi hỏi danh ngạch tiến vào cung, giống như hai đứa nhỏ muốn cướp kẹo trong tay một võ giả cường đại, lố bịch buồn cười như vậy.
Cũng chẳng trách Đông Môn Xuy Địch mở miệng châm chọc.
Đối mặt châm chọc của Đông Môn Xuy Địch, Đông Việt đại học sĩ Tống Tu Học cùng Tây Lương đại tướng quân La Chinh Thiên đều không có quá nhiều cảm xúc, bởi vì lúc bọn hắn nói ra những lời này đã dự liệu được sẽ có loại nhục nhã này.