Gần thủ đô Rumberg, trong một chiến trường.
Những quả cầu lửa đỏ thẫm dưới sự dẫn dắt của những thanh giáo cháy hừng hực, lướt qua những nơi la liệt thi thể, vũ khí, máu, vũ khí và khói thuốc súng, đáp xuống những khu vực xây công sự thô sơ, tạo ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp.
Nhìn khói sương mù mịt, lửa bốc ngùn ngụt, Anderson phủi bụi trên tay, nghiêng đầu cười nói với phụ tá bên cạnh:
"Không biết còn gắng gượng được bao lâu... Các anh có lời nào muốn để lại không? Tôi có thể viết di thư giúp."
Gã mãn nguyện khi nhìn thấy những ánh mắt giận dữ của "binh lính" xung quanh, suy nghĩ của họ rất nhất trí.