Những nụ hoa màu sắc tươi đẹp và mụn cây màu nâu xanh kia mở ra khép lại không ngừng theo lời nói của Suzanne Matisse, chảy xuống dịch lỏng sền sệt tản ra mùi tanh nhàn nhạt.
Một màn vặn vẹo ghê tởm này khiến cho Charlie giống như rơi vào trong ác mộng, toàn thân đều ngây ngốc ở đó, chỉ còn lại run rẩy theo bản năng.
Trong mắt Suzanne Matisse hàm chứa thâm tình nói ra:
“Ngươi quên vui vẻ ở trong mơ của chúng ta sao?”
“Charlie, ta là vợ của ngươi.”