Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, từ khi còn bé hắn đã trải qua quá nhiều mặt xấu xí của nhân tính, cho nên hắn biết rõ, lúc một người trước khi mở miệng, nói về tính cách của mình thế nào, như vậy thường thường đại biểu những lời gã nói tiếp theo, đều là cố ý.
Mà giờ khắc này, bên tai hắn cũng truyền đến giọng nói nhỏ như muỗi của Mạnh Vân Bạch.
"Hứa Thanh huynh đệ, vị La Kính Tùng này, tính cách cũng không phải thẳng giống như lời gã nói, ta nói với ngươi, cái gọi là hậu nhân của Thiên Hậu bên trong Hoàng Đô, ngoại trừ mấy người có hạn ra, những người khác phần lớn chỉ còn cái xác rỗng huy hoàng, không có thực quyền, cũng không có quá nhiều tư chất, huyết mạch càng đã trở nên pha tạp, hỗn tạp."
"La Kính Tùng này chính là một người trong số đó, có chút tiểu thông minh, một lòng muốn đi theo Thất hoàng tử, nhưng Thất hoàng tử chướng mắt, cho nên hôm nay gã muốn làm cho nhiều người chất vấn ngươi, dùng việc này để nịnh nọt Thất hoàng tử."
"Gã không ngốc, cũng biết làm như vậy có thể sẽ bị Thất hoàng tử không thích, nhưng bất cứ chuyện gì, chỉ cần tất cả mọi người cho rằng gã là dòng chính của Thất hoàng tử, như vậy chuyện có phải hay không, thật ra cũng không trọng yếu."