Trương Đạt Dã nói: “Bọn anh thì sao cũng được nhưng em muốn đi thì phải được quốc vương đồng ý.”
“Ơ? Không cần thiết đâu? Chắc chắn ông ấy sẽ đồng ý…” Vivi hơi chột dạ không dám nhìn thẳng Trương Đạt Dã.
“Vậy à?” Thành Long xụ mặt: “Thế thì cũng phải báo một tiếng.” Lặng lẽ dẫn con của người khác chạy khắp nơi cũng không ổn lắm, rất dễ bị xem là kẻ bắt cóc, huống chi đây lại là công chúa.
“Hừm... Đi thì đi.” Vivi buồn bực lẩm bẩm, hờn dỗi dùng chân nhỏ đá trên mặt đất, đáng tiếc đây là sa mạc không có viên sỏi nào để cho cô bé đá hả giận.
“Ra ngoài du lịch à? Đi rất nhiều... khụ, mì mi mí~ đi rất nhiều ngày á?” Igaram lập tức đứng ra phản đối: “Như vậy sao được? Bây giờ, bọn tôi không có thời gian để đi cùng công chúa…”