Crocodile cảm thấy thế giới mà mình từng biết bỗng trở nên lạ lẫm quá.
Bốn chú vịt trong biệt đội Siêu Vịt nhìn Crocodile bay ra ngoài, vừa kêu to “cạp cạp” vừa vỗ cánh liên hồi.
Một gậy này đánh xong, Crocodile cứ phải gọi là váng đầu hoa mắt, đau đớn khó tả. Lúc hắn thấy mình sắp bay đến Yamakaji, hắn mới cố hết sức điều khiển cơ thể, lợi dụng tình hình phát động tấn công. Không thể không nói, tốc độ hắn bị đánh bay còn nhanh hơn chính hắn xông pha rất nhiều: “Ngọn giáo sa mạc!”
Tuy trung tướng Yamakaji khá là nghi hoặc dấu vết kỳ lạ trên mặt Crocodile từ đâu mà có nhưng không liên tưởng tới Tom chút nào. Ông tưởng vết thương đó do Wendy tạo thành, đã thế mình vừa đứng lên đã thấy Crocodile lao thẳng tới.
Điều này khiến người tốt tính như Yamakaji không vui cho lắm, xem ra nếu ông không thể hiện bản lĩnh thật sự của mình thì sẽ bị tên Crocodile xem thường. Thế là một tay ông cầm vỏ kiếm, tay còn lại nắm chặt thanh kiếm: “Phái đơn kiếm - Mây khói!”