Thụy Manh Manh bỏ tay ra triển lãm chỗ bị đánh trúng, ngoại trừ quần áo bị đâm thủng một lỗ to tướng thì chẳng có lấy nửa giọt máu. Thế mà cô còn mặt cau mày có, đau lòng nói: "Tôi không sao nhưng hỏng mất bộ quần áo rồi. Tôi mới mặc bộ này hai lần thôi, lãng phí quá!"
Trương Đạt Dã: "..."
Thì ra mặt mày cô khó nhìn như thế là vì xót quần áo à? Với cả… có phải cô nương này lén luyện Tekkai không?
"Cái này tính vào tai nạn nghề nghiệp, tôi thanh toán cho cô. Oánh chết tên kia còn phát tiền thưởng vượt mức cơ." Trương Đạt Dã bất đắc dĩ nói.
"Thật á? Tuyệt vời!" Thụy Manh Manh sung sướng.