Sengoku cười nói: “Hina còn đỡ nhưng đừng là thành phần cá biệt, lỗ mãng như Smoker là được.”
“Ha ha, lúc ông và Garp còn trẻ cũng có thua gì Smoker đâu!” Zephyr giễu cợt một câu rồi vẫy tay với Sengoku và Tokikake, xoay người rời khỏi văn phòng.
Sengoku lắc đầu, đang yên đang lành nhắc tới tên khốn Garp làm gì.
Tokikake đợi đến khi ánh mắt của Sengoku nhìn về phía mình mới nói: “Chuyện của tôi cũng phải làm phiền nguyên soái rồi.”
Sengoku thở dài: “Chuyện của Issho... cụ thể là thế nào vậy?”