Trong vương cung Đại Uyển quốc, trên đỉnh ngọn tháp trụ hình vòm, Ô Phách chắp tay sau lưng, ngước nhìn con hắc ưng đang từ từ hạ xuống.
Bên cạnh hắn, kẻ đeo mặt nạ Phi Ưng, vừa trốn thoát từ địa cung trở về, đang run rẩy quỳ rạp dưới đất, không dám hé răng nửa lời.
“Sắp bắt đầu rồi.” Vẻ hung ác nhanh chóng hiện lên trên khuôn mặt Ô Phách.
“Gần một vạn rưỡi quân, tám nghìn Hoàng Kim Kỵ, đặt ở toàn bộ Tây Vực này đều là một lực lượng đáng sợ.”
“Ngươi cũng nói rồi đấy, quân của Từ tặc trước đó chẳng qua chỉ có sáu, bảy nghìn.”
