“Đại mạc cô yên trực.
Trường hà lạc nhật viên.
Tiêu quan phùng hậu kỵ.
Đô hộ tại Yến Nhiên.”
(Giữa sa mạc bao la, cột khói cô độc vút thẳng lên trời, dòng sông dài như vô tận ôm trọn vầng thái dương đang từ từ khuất bóng. Tại cửa ải Tiêu quan, lính tuần tra báo tin, đô hộ đang ở nơi Yến Nhiên xa xôi. Đây là bài thơ "Sử chí tái thượng" của Vương Duy)
