Vượt qua bao chặng đường dài, từ Dũ Quan qua đất Lương, cuối cùng đoàn người cũng đặt chân lên vùng biên giới phía đông Định Châu. Tại vùng biên ải, Sài Tông đã chờ sẵn từ trước. Vừa thấy bóng dáng Từ Mục hắn mừng rỡ chạy tới đón.
“Chủ công!”
Từ Mục bật cười, vung tay đấm nhẹ vào ngực Sài Tông một cái. Tư Hổ thấy vậy cũng định xông tới góp vui, ai ngờ Sài Tông sợ xanh mặt, vội vàng né tránh.
“Sài Tông, làm tốt lắm! Ta đã thấy cả rồi, trên đường đi ngang qua Định Châu, dân chúng an cư lạc nghiệp, đất đai ngoài Định Bắc Quan khai khẩn chắc cũng đã lên xanh màu lúa mạch rồi nhỉ?”
Định Châu tuy vẫn thuộc vùng Tây Bắc, nhưng đất đai ở đây không hề cằn cỗi như ba châu đất Lương, thậm chí còn có thể coi là khá màu mỡ. Chỉ tiếc rằng trước kia, do đám mã tặc người Hồ hoành hành, nơi đây quanh năm chìm trong cảnh loạn lạc.
