“Sứ thần dâng lễ!”
Một ông đồ già người Thành Đô, đứng giữa con đường dài dẫn vào vương cung, cất giọng sang sảng hô lớn.
Diêm Phích bụng đầy tâm sự, tay nâng danh sách lễ vật, vừa định bước vào vương cung. Ai ngờ đâu, một thuộc hạ đi ngay sau lưng hắn bỗng tái mét mặt mày, người run rẩy quỵ xuống đất.
“Sao thế?” Diêm Phích giật mình kinh hãi, cứ tưởng người Thục muốn ám sát sứ thần.
“Diêm sứ quan… đau bụng dữ dội quá… tôi chịu hết nổi rồi!”
