Trời nhá nhem tối, quân Đông Lăng đang hăng hái tấn công thành bỗng dưng rút lui như ong vỡ tổ. Bãi chiến trường giờ chỉ còn trơ trọi ngổn ngang xác người, mùi máu tanh nồng quyện lẫn mùi đất xộc thẳng lên mũi, cay xè.
“Bắn tên lửa đi!”
Dưới chân thành, theo lệnh Mã Nghị, tranh thủ lúc quân địch tạm ngưng giao chiến, một loạt tên lửa được bắn xuống như mưa, chẳng mấy chốc đã thiêu rụi những thi thể la liệt dưới hào thành.
Thủ thành là một công việc tiêu hao sức lực và thời gian, phòng bệnh dịch là việc làm cần thiết để bảo toàn lực lượng.
“Quân sư, trời đã tối rồi, hay là ngài nên nghỉ ngơi một lát đi?” Mã Nghị quay về vọng lâu, nhỏ nhẹ khuyên nhủ.
