Bên cạnh vương cung, trong một vọng lâu nhỏ, có một thiếu niên đang say sưa đọc sách, dường như nhập tâm quá nên không nhận ra trời đã nhá nhem tối.
“Tiểu Hàn tướng quân, trời sắp tối rồi, mời ngài sớm về nghỉ ngơi ạ.” Hai thân vệ vương cung đi ngang qua vội vàng nhắc nhở.
“Biết rồi.” Tiểu Cẩu Phúc đặt sách xuống, dụi mắt rồi ngẩng đầu nhìn vầng thái dương đang lặn dần.
“Cẩu Phúc, Cẩu Phúc!”
Đúng lúc này, một tiếng gọi ồm ồm vang lên, Tiểu Cẩu Phúc có chút bất đắc dĩ quay đầu lại. Quả nhiên không sai, gã bạn ngốc của cậu cuối cùng cũng mò tới tìm cậu.