Như một lũ chó nhà có tang, liên quân Hà Bắc ủ rũ bỏ dở việc tấn công, lủi thủi rút lui về sau ba mươi dặm ngoài Định Bắc Quan.
"Quân sư ơi, thắng rồi! Lục Hưu bị giết rồi!" Một tên trinh sát không biết đầu đuôi câu chuyện, hấp tấp chạy tới báo tin mừng, còn mong được thưởng.
Nhưng hắn chợt nhận ra, sắc mặt vị quân sư già trước mặt dường như trở nên ảm đạm, ngay cả đôi mắt cũng bắt đầu mất đi ánh sáng.
"Quân sư… Lục Hưu bị vây chết rồi, đại quân của rợ Hồ đã kéo đến hội quân—"
"Đồ ngu xuẩn, hại ta rồi!" Thái Thúc Vọng đau khổ nhắm mắt.
