Dã Lang Cốc chẳng có non xanh nước biếc, chỉ toàn cảnh tiêu điều xơ xác, lại văng vẳng tiếng sói tru rợn người. Mây hè sà thấp, nặng trĩu bụi trần, ngước mắt lên chỉ thấy một màu đen kịt bao trùm cả không gian.
"Giết!"
Vô số lính Hồ vứt bỏ chiến mã, men theo rừng đá nơi tàn quân Định Châu ẩn náu, gào thét xông lên như vũ bão.
"Giết thêm một tên rợ Hồ là thêm một người sống sót. Xin nguyện cùng chư vị huynh đệ, kề vai sát cánh xuống suối vàng!"
Hai trăm quân Định Châu cuối cùng, đến đứng thẳng cũng đã khó nhọc. Vậy mà chẳng một ai bỏ chạy, cung tên hết sạch, bèn chia nhau từng đôi, ôm đá lao ra, ném thẳng vào đám rợ Hồ đang xông tới.
