“Núi Lý Độ, nơi yên nghỉ của Trần tiên sinh.” Cầm chặt tình báo trong tay, Từ Mục khẽ lẩm bẩm. Trần tiên sinh , tức Trần Gia Kiều, người năm xưa dẫn dắt Dạ Kiêu tổ xâm nhập Thương Châu, không may bỏ mạng. Ở Tây Thục, từ những lão binh sắp xuống lỗ đến tân binh vừa nhập ngũ, ai từng nghe qua câu chuyện của Trần Gia Kiều đều canh cánh bên lòng về nắm xương tàn trung nghĩa ở núi Lý Độ.
“Đánh hạ Lý Độ Thành, quân đồng minh hai đường đông nam khí thế ngút trời, chĩa thẳng mũi dùi vào hoàng đô Thương Châu rồi.” Từ Mục chau mày. “Bên phía Yêu Hậu, có động tĩnh gì không?”
Trinh sát vừa về trại lập tức chắp tay bẩm báo. “Chủ công, tiền tuyến đã dò được tin, Yêu Hậu đã điều động bảy thành quân tinh nhuệ cuối cùng đến Lý Độ Thành.”
“Kỵ binh Thương Châu thì sao?”
“Do địa hình, đến giờ vẫn chưa thấy kỵ binh Thương Châu xuất động.” Khác với vùng đất Lương, Giang Nam nhiều sông núi. Hơn nữa, trước đó Từ Mục đã nói với Tả Sư Nhân rằng khi tác chiến, cố gắng tránh địa hình bằng phẳng.
