Giữa cơn mưa tầm tã, Đường Ngũ Nguyên, kẻ tự xưng là mưu sĩ, nhai cọng sậy khô khốc với vẻ mặt thảm hại như vừa mất sổ gạo. Hắn không dám uống nước sông vì những ngày qua đã chứng kiến quá nhiều xác chết trôi nổi.
"Chủ công, quân Bố Y lại đuổi đến rồi!"
"Khốn kiếp!"
Đường Ngũ Nguyên nghiến răng, vứt cọng sậy xuống dòng nước đục ngầu. "Bảo bọn thủy binh đừng nghỉ nữa, chèo nhanh lên!"
"Chủ công, họ mệt lắm rồi..."
