Những ngày cuối năm đang đến gần. Đứng trên vương cung Thục Châu, phóng tầm mắt ra xa, những ngọn núi ngoài thành đã phủ một lớp tuyết trắng xóa, dày như phấn trang điểm của các cô nương.
"Từ tướng quân đã tỉnh lại được hai ngày nay. Trần thần y sau khi châm cứu thì mệt mỏi đến mức ngủ li bì suốt một ngày một đêm," Tôn Huân vừa trở về Thành Đô, nghiêm túc báo lại tình hình.
Để bản thân được trọng dụng, gần đây Tôn Huân đã dụng tâm không ít, thậm chí còn tranh giành với đám trẻ con để được đi học, tập tành nhận mặt chữ.
Không chỉ Từ Mục mà cả Giả Chu đứng bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Tôn Huân, lát nữa ngươi phái người đem dược thảo mà Thượng Quan Thuật dâng lên chuyển đến dược lư. Ngoài ra, mấy con cá trắm lớn do Vương Tham Tri tiến cống cũng mang đến luôn, để bồi bổ sức khỏe cho Trần thần y."
