"Đệ đệ, dìu ta đi nốt đoạn đường này." Viên Đào bước đi xiêu vẹo, mỗi bước chân nặng nhọc in dấu trên nền đất, cũng là lúc những người dân và binh sĩ gần đó cúi rạp đầu, dập trán xuống đất lạy tạ.
Giờ phút ấy, Từ Mục mới thấu hiểu thế nào là bậc "quốc sĩ vô song".
"Đệ đệ à, đưa ta ra thành dạo một vòng. Ta vẫn thích đứng trên cao ngắm nhìn non sông gấm vóc của Đại Kỷ ta."
"Hầu gia, để ta cõng ngài."
"Nếu là đệ đệ... khụ khụ... thì còn gì bằng."
