Trên thành Hà Châu, Triệu Thanh Vân cau mày nhìn xuống, phía dưới là đạo quân Bắc Địch hùng hổ.
Đã ba ngày trôi qua.
Quân Bắc Địch dường như đã quyết định, dù không cam tâm vẫn phải rút quân, rục rịch kéo về phương Bắc.
Siết chặt nắm đấm, Triệu Thanh Vân bực dọc. Lẽ ra công đầu đánh đuổi giặc Bắc Địch phải thuộc về hắn, giờ xem ra càng lúc càng xa vời.
Rắc!
