Mưa tạnh.
Dãy núi nơi biên giới Lễ Tư lại phủ một màu xanh rì trở lại. Chỉ có một đoạn dài trong số đó, dưới ánh tà dương màu máu lại càng thêm đỏ rực đến ghê người. Xác lính ngã rạp, khe bùn ngập máu chảy thành sông, quyện với khói lửa còn lảng vảng tựa như biến nơi đây thành một địa ngục trần gian.
"Châm thêm dầu lửa!"
Cẩu Phúc đứng trên mỏm đá cao, mặt mày lấm lem khói bụi. Đôi mắt cũng hằn lên những tia máu đỏ ngầu.
"Bắn tên lửa!"
