Trong doanh trướng, sau khi Liễu Trầm nói xong, Thường Thắng mới từ từ bước lên. Lập tức, ánh mắt của các tướng đều trở nên có chút khác biệt.
So với Liễu Trầm, vị tiểu quân sư Phục Long này mới là người bọn họ ỷ lại vào nhất.
"Chư vị." Thường Thắng dừng bước, nhìn quanh một hồi sau đó mới nghiêm giọng nói.
"Ý của Liễu quân sư, chắc hẳn chư vị cũng đã hiểu. Tây Thục mưu sĩ đông đảo, chúng ta muốn giành chiến thắng chỉ có thể xuất kỳ bất ý. Chư vị nghe xong chiến lược lần này, bất kể lúc về doanh hay thao luyện đều không được lơ là. Còn về chiến mã, từ Yến Châu cần tiếp tục đưa tới . Đến lúc đó, cung kỵ binh cũng sẽ xuất hiện ở Lễ Châu."
"Ý của Tiểu quân sư là?"
