Gần một tháng nay, Từ Mục vẫn ở lại Đại Uyển Quan cùng Đông Phương Kính bàn bạc, sắp xếp chuyện chuẩn bị chiến tranh. Còn về phía Tư Châu, Thường Thắng đã vội vã quay về triệu tập các tướng nghiêm chỉnh chờ đợi.
Khế ước tuyên bố hòa đàm giữa Tây Thục và Bắc Du chẳng khác nào một tờ giấy lộn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị xé toạc. Lẽ này Từ Mục đương nhiên hiểu rõ, lão Thường cũng sẽ hiểu.
“Bên Sùng Nghĩa, Thôn Lang Doanh mới thành lập cũng đã thao luyện đâu ra đấy rồi. Những người này vốn là nô lệ nuôi ngựa của người Khương, ngay từ đầu đã giỏi cưỡi ngựa.”
Đông Phương Kính gật đầu, “Nếu đại chiến bắt đầu, tôi luôn dự cảm có lẽ bên Thường Thắng sẽ không chọn Lễ Châu làm nơi quyết chiến nữa.”
“Bá Liệt, là vì sao?”
