Đại Uyển Quan, khu trại giam tù binh nằm ở phía bắc thành.
Dưới lớp lớp phòng thủ nghiêm ngặt, lính Thục tinh nhuệ vũ trang đầy đủ, gươm giáo sẵn sàng, canh gác khắp nơi.
Theo kế hoạch ban đầu, đám tù binh Bắc Du bắt được trong trận chiến đầu xuân này, sau khi chia tách sẽ bị đày đến mấy vùng đất hoang vu để làm khổ sai, khai khẩn đất đai.
“Số tù binh bị vây trong thành quan trước đó, tiểu quân sư dẫn bảy ngàn quân ra ngoài, sau lại điều thêm gần hai ngàn nữa, cộng thêm số trọng thương đã chết đến giờ chỉ còn tám, chín ngàn người. Vừa mới bắt thêm hơn ngàn tên Ngân Kích Vệ, tính ra cũng được cả vạn tù binh Bắc Du.” Trần Trung tay cầm quyển sổ sách, báo cáo vớiTừ Mục.
Thời chiến loạn, chuyện giết tù binh không phải là hiếm. Nhưng thực tế Từ Mục không tán thành cách làm này. Giữ lại tù binh, dĩ nhiên sẽ thêm một phần nguy hiểm. Nhưng nếu giết tù binh, danh tiếng của Tây Thục ở lòng dân Bắc Du coi như vứt đi.
