“Bộ binh cung thủ và nỏ liên hoàn, ẩn nấp sau chướng ngại vật và thương trận. Đợi kỵ binh Bắc Du tràn tới lập tức bắn giết!”
Trên đường rút lui, Đông Phương Kính đã sớm an bài nhân mã kết thành trận thế chặn đường.
Đương nhiên, ba bốn vạn kỵ binh Bắc Du này có thể chọn cách vòng sang hai bên, tránh khỏi trận thế và chướng ngại vật, nhưng làm vậy sẽ khiến tốc độ rút lui chậm lại, tạo cơ hội cho thiết giáp kỵ binh của Vệ Phong thừa cơ truy sát thêm vài đợt nữa.
Ngồi trên lưng ngựa, Uất Trì Định run rẩy tháo mũ giáp, mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả đầu tóc. Rõ ràng đang là tiết trời đầu xuân, vậy mà đám Thục nhân lại lần nữa khiến hắn mồ hôi đầm đìa.
Uất Trì Định nghiêng đầu, phát hiện cung kỵ binh của Chúc Tử Vinh bên kia cũng bị khinh kỵ binh của Sùng Nghĩa truy đuổi vòng vèo khắp nơi. Tuy thương vong không lớn, nhưng với tư cách là tinh nhuệ của Bắc Du, phen này quả thật có chút chật vật.
