“Tướng quân, giờ phải làm sao đây?”
Không chỉ có một mình Uất Trì Định, mà ngay cả Chúc Tử Vinh và Trương Thu cũng tái mặt. Họ không thể ngờ được rằng, vừa mới chạm mặt tên què đã đẩy đám hàng binh ra.
Nếu giết, chẳng khác nào tự giết hại lẫn nhau. Sau này về đến đại doanh, không chừng còn bị trách phạt. Hơn nữa, trong trận chém giết này, tình nghĩa đồng đội có lẽ cũng tan thành mây khói.
Nhưng nếu không giết, đám quân đầu hàng đang chạy ngược lại này sẽ chắn đường tiến công của họ. Đến lúc đó, quân Tây Thục thừa cơ hội dốc toàn lực xông lên e rằng sẽ thua tan tác.
Phía trước, hơn chục kỵ trinh sát vẫn không ngừng hô hoán, bảo đám quân đầu hàng dạt sang hai bên. Nhưng bọn họ nào biết, thái độ tàn sát quân đầu hàng trước đó của Lục Trung đã khiến vô số hàng binh tuyệt vọng, chỉ biết liều mạng chạy về trận doanh Bắc Du.
