Trên con đường dài hun hút gió, hai đội kỵ binh hùng hổ đuổi nhau, một trận chiến sinh tử đang diễn ra.
Đội quân "tháo chạy" phía trước nom có vẻ càng lúc càng rối loạn, đội hình tan tác thảm hại. Xem chừng sĩ khí đã xuống dốc không phanh, chẳng mấy chốc lại có hơn trăm kỵ sĩ nữa bỏ hàng ngũ, vội vã rẽ sang hướng khác tháo thân.
"Tam ca xem kìa, quân Thục sắp tan tác rồi!" Trong lúc truy kích, Đoan Mộc Cừu hớn hở không kìm được miệng cười toe toét.
Ngô Chân đi bên cạnh, so với vẻ mặt sung sướng của Đoan Mộc Cừu thì thận trọng hơn nhiều. Chứng kiến cảnh tượng quân Thục trước mắt, y chẳng mấy vui vẻ ngược lại còn trầm ngâm suy tư.
"Tứ đệ này, đệ có nghĩ rằng… chúng ta đã rời đại doanh quá xa rồi không?"
