Bịch!
Đoan Mộc Cừu ngã ngựa, lăn lông lốc mấy vòng trên nền tuyết lạnh sợ đến mức kêu la oai oái. Hắn ta cậy có chút võ công, liên tục lăn lộn ra xa.
“Dừng ngựa! Hậu quân dừng ngựa, cấm dẫm lên người Đoan Mộc tướng quân!”
Cũng may có một tì tướng mắt tinh tay nhanh, nếu không thì Đoan Mộc Cừu dù có lăn mấy vòng cũng vẫn bị vó ngựa giẫm cho thành tương nhừ.
Thở hổn hển mấy hơi, Đoan Mộc Cừu ngửa mặt lên trời hú dài, còn định lồm cồm bò dậy lên ngựa tiếp thì cả người lại loạng choạng ngã nhào xuống đất.
