“Thân Đồ tướng quân, ngươi cứ hết lần này đến lần khác làm lung lay ý chí của ta, rốt cuộc là có ý gì hả?” Vừa thấy Thân Đồ Quán định mở miệng khuyên nhủ, Cao Chu đã tỏ vẻ bực dọc ra mặt.
“Thời Quân sư Thường Thắng còn tại vị chẳng phải đám người các ngươi răm rắp nghe theo đó sao?”
Thân Đồ Quán cười nhạt đáp, “Quân sư Thường Thắng trước khi định liệu kế sách, dù là diệu kế hay không, đều sẽ bàn bạc kỹ lưỡng với chúng tôi một phen.”
“Ta đã nói rồi, ta có lòng tin tuyệt đối vào kế hoạch này! Thân Đồ tướng quân, ngươi không cần phải nhiều lời nữa!” Cao Chu hừ lạnh một tiếng, thúc ngựa phóng nhanh về phía trước, bộ dạng rõ ràng là không muốn nghe thêm bất cứ lời nào từ Thân Đồ Quán nữa.
Thân Đồ Quán im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng đầy bất lực.
