Trong quá khi khi còn đối đầu với Thường Thắng, chiến sự giằng co khiến Đông Phương Kính không khỏi lo lắng. Nhưng giờ đổi thành Cao Chu lòng hắn lại bình tĩnh lạ thường.
Gần nửa tháng trời, Đông Phương Kính cứ ung dung ngồi trên thành chẳng hề có động thái quân sự nào đáng kể.
Chỉ là, mấy ngày trước, tin tình báo từ Dạ Kiêu gửi về hé lộ một tin tức: dạo gần đây phía bắc ngoại tộc nổi loạn, Thường Thắng đã bị điều đến Hà Châu phò tá Lạc Thanh giữ thành.
Phương Bắc ngoại tộc náo loạn, Đông Phương Kính cũng biết. Bởi Sa Nhung trỗi dậy nên Bắc Địch chỉ còn thoi thóp. Nhưng chiến sự chưa lan đến Hà Châu, hơn nữa, Lạc Thanh kia cũng là một viên tướng tài ba.
“Chẳng lẽ, Bắc Du Vương đang muốn bảo vệ hắn ta? Nhưng ta lại thấy, Thường Thắng không phải kẻ dễ dàng chịu thua.” Đông Phương Kính chau mày, nỗi lo trong lòng mãi không tan.
