Đêm xuống, trong vương cung Thành Đô, ánh đèn lay lắt.
Trần Phương đặt chén trà xuống, vẻ mặt nghiêm trọng mở lời: “Năm xưa, nghe tin Tiểu Hầu gia dẹp gian thần, bỏ mình ở Trường Dương, người dân Lễ Châu ai nấy đều đau buồn khôn xiết, nhà nhà treo khăn trắng.”
Từ Mục ngẫm nghĩ: “Tiểu Hầu gia vốn xuất thân từ Lễ Châu, chẳng lẽ đã làm được nhiều việc tốt cho dân nơi đó?”
Thời điểm ấy, Tiểu Hầu gia tuổi còn trẻ, chưa được tiên đế nhận làm nghĩa tử, dù có tài năng cũng khó làm được việc gì lớn lao.
Hơn nữa, phần lớn thời gian Tiểu Hầu gia đều ngao du cầu học, ít khi ở Lễ Châu.
