“Cái gì cơ?” Bên bờ sông, lão chăn dê nhíu mày khó chịu.
“Ý ngươi là, Thanh Phượng không những không rời khỏi Lăng Châu, mà còn phái đại tướng dẫn quân đến?”
“Chính xác là như vậy. Tên Thanh Phượng đó vẫn án binh bất động ở Lăng Châu.”
“Không hổ danh là kẻ mưu mô.” Tuân Bình Tử nheo mắt, “Nếu đúng là vậy, thì có chút phiền phức rồi đây.”
“Quân sư, tướng quân Thân Đồ sắp sửa kéo quân đến rồi.”
