Biên giới Lăng Châu. Bên bờ một con suối nhỏ, Từ Mục cô độc ngồi lặng lẽ. Trong tay nâng niu bức thư do Tôn Huân vội vã mang đến từ đêm qua.
Thư do Giả Chu để lại.
Nhìn vật nhớ người, Từ Mục mất một lúc lâu mới bình tâm lại, chậm rãi mở thư ra. Nội dung bức thư rất dài, từng con chữ như nhuốm máu.
“Chủ công kính khải.
Từ mùa đông năm ngoái, thần đã cảm thấy thân thể suy nhược, e rằng phải đi trước một bước. Mong chủ công đọc xong thư này, sớm ngày vực dậy tinh thần, đừng chìm đắm trong đau buồn quá lâu.
